Phong Cách Sống

Enter Slide 1 Title Here

Enter Slide 2 Title Here

Enter Slide 3 Title Here


Mật Mã Champa - Giản Tư Hải 


Mat ma champa
Mật mã champa

- Bạn có thể mua sách online tại  Tiki   


Review  #1: Đức Thịnh Trần

Ngủ quên trong kiếp đá Ap-sa-ra...
Bàn tay người nghệ sỹ hóa thân ngà.
Trăm năm làm một thuở...nỗi mơ nương náu ngàn đời...
Nung nấu ngàn đời...mãi không nguôi...

Đã bạn nào đã đọc cuốn sách này của tác giả Giản Tư Hải chưa ạ ? Nếu ai chưa đọc cuốn sách này thì mình xin giới thiệu đến tất cả mọi người 
Chắc hẳn mọi người cũng đã biết về Vương quốc cổ Champa trong lịch sử phải không ạ ?

Cuốn sách này khá độc đáo khi chuyển tải văn hóa Champa thông qua thể loại trinh thám. Tác giả có lối viết rất thư hút người đọc bởi những tình tiết hư cấu nhưng không làm xuyên tạc lịch sử, nhất là gợi được trong lòng người đọc sự tò mò và thích thú về nền văn hóa Champa cổ đại. 

Tóm tắt câu chuyện: khi Trùng tu Thánh địa Mỹ Sơn, một nhà khảo cổ học người Pháp đã phát hiện ra nhiều mật mã bằng chữ Phạn và chữ Chăm cổ khắc trên bia đá tiết lộ các lễ hiến tế người cùng nhiều vàng bạc, châu báu tại một thánh địa bí mật.Tiếc thay, trong quá trình khám phá, ông đã bị sát hại vì vì phạm những giáo luật hà khắc. 

Trước khi chết, ông đã kịp để lại mật mã.

Học trò và cũng là đồng nghiệp của ông, kiến trúc sư Kì Phương cùng con gái ông là Thi Nga đã lập tức lao vào cuộc. Họ lần theo manh mối ông để lại rồi rơi vào một vòng xoáy tội ác. Những tình huống nguy hiểm bất ngờ đã đẩy họ vào một cuộc rượt đuổi kịch tính từ Mỹ Sơn sang đến tận đất nước Campuchia. Kì Phương phát hiện ra âm mưu giết nhà khảo cổ người Pháp không chỉ để hiến tế thần linh mà còn nhằm mục đích ngăn chặn ông khai quật kho báu đang bị một hội kín chiếm giữ từ nhiều thế kỉ. Cuối cùng, Kì Phương cũng bị sập bẫy còn Thi Nga bị đưa lên đài tế đúng như nghi thức man rợ thời Trung cổ. Liệu Kì Phương và Thi Nga có an toàn trở về Mỹ Sơn và kho báu của Vương triều Champa có được đưa ra ánh sáng sau hàng trăm năm bị hội kín tà giáo che giấu ?

Mời cắc bạn hãy cùng nhau khám phá...




Sống Lâu Không Bằng Sống Sâu - Night-Fly


Song lau khong bang song sau
Review Sống lâu không bằng sống sâu


- Bạn có thể ma sách online tại  Tiki  và  Fahasa 


Review #1: Neih Nguyễn


Nói thực rằng tớ không nghĩ cuốn này sẽ thú vị như vậy đâu, nhưng quả thực là Sống Lâu Không Bằng Sống Sâu đã vượt kỳ vọng của tớ.

Cuốn sách này là góc nhìn của một cô gái trẻ về nhiều vấn đề hiện tại trong cuộc sống, như chuyện tin lầm người, chuyện thất nghiệp, chuyện mê tín, chuyện yêu đương, chuyện đi bão, vân vân và vân vân. Bằng cách viết thẳng thắn và tươi tỉnh, Night-fly (Nguyễn Minh Lan) đã cho ta thấy một cái nhìn của người trẻ về những câu truyện trên. Nếu mà để trích dẫn ra thì quả thực là rất nhiều đoạn thú vị, nhưng dài quá nên tớ xin miễn.

Tớ xin được chỉ bàn ở đây bốn chủ đề mà tớ coi là thú vị, và dĩ nhiên là còn nhiều mục hay ho ở trong cuốn này nữa nhưng tiết lộ hết thì không hay, mong cậu có thể thử đọc cuốn sách này xem sao.

1. Lời nói – vũ khí của tình yêu:

Chẳng lạ gì những lần cãi nhau òm tỏi, dọa ly hôn, ly thân, chia phần tài sản, phân chia quyền nuôi con, đòi cạch mặt nhau của những đôi vợ chồng mỗi khi họ gặp trục trặc trong chuyện hôn nhân. Mọi sự dường như không thể cứu vãn được khi những lời lẽ miệt thị lẫn nhau cứ tuôn bừa phứa vào mặt đối phương. Người đầu gối tay ấp ngày nào nay bỗng thành kẻ bạc tình, xấu xa, đồ abcxyz!!! (mời bạn tự tưởng tượng). Có lẽ trong giây phút nóng giận, người ta đã chẳng kìm được mình mà thốt ra những lời lẽ miệt thị người khác dù thực tâm họ không muốn. Nhưng đối phương có thể hiểu hoặc không hiểu cái tâm vô tư của người bạn đời, dù vậy thì sự tổn thương khi phải nghe những lời lẽ ấy là không thể tránh khỏi và không thể phủ nhận.

Bạn có dám thừa nhận rằng, bạn có thể kiềm chế cảm xúc hay những cơn nóng giận của mình ở ngoài xã hội hơn là khi ở cùng gia đình? Khi về nhà chúng ta thực sự cảm thấy thoải mái hơn, được là chính mình, nên vì lẽ ấy mà ta dễ dàng bộc phát cảm xúc khi gặp sự không vừa ý. Cả một ngày làm việc mệt mỏi, nhịn sếp, nhịn khách hàng, tan làm thì ngập mình trong khung cảnh tắc đường, lúc về tới nhà thì thấy phòng ốc bừa bãi, canh mặn, con cái không ngoan, vợ hoặc chồng vô ý. Gặp cảnh ấy, ta rất dễ phát cơn giận rồi trút sự giận giữ ấy vào người nhà của mình.

Hoặc thử đổi sang một mặt khác, ta thường dễ nói những lời hay ý đẹp hoặc những câu nói đơn giản mà tác dụng như “cảm ơn, xin lỗi” với những người xa lạ. Và ta lại trở nên keo kiệt khi sử dụng những lời lẽ tốt đẹp này với gia đình hay bạn bè thân thiết. “Món này ngon quá!”, “Cảm ơn vì đã tới đón em”, “Xin lỗi vì dạo này anh bận quá”, “Ôi em xin lỗi anh, em trót giận quá”, đã bao lâu rồi bạn không nói được một lời khen hay lời xin lỗi với người bạn đời của bạn, hay với bố mẹ, anh chị em?
“Thế nhưng tìm được người thật tâm với mình khó lắm, đã có duyên bên nhau tốt nhất nên cố nói lời làm nhau vui, dứt khoát đừng để những phút bốc đồng mà đẩy nhau ra xa.”

Đấy là quan điểm của Night fly, của tớ thì là hãy cố gắng một chút trong việc giữ bình tĩnh, đừng giận dỗi với người nhà và thử nói những lời khen nho nhỏ, những lời xin lỗi khi mình trót làm sai.

2. Đàn ông hay đàn bà, đàn nào “rẻ” hơn?

Cứ lâu lâu lại thấy người ta mở topic “Đi hẹn hò có nên share tiền?”, rồi mọi người cùng vào bàn luận với đủ quan điểm và thái độ. Có người cho rằng đàn ông nên là người trả tiền cho những cuộc hẹn, như vậy mới galant, mới nam tính. Có người cho rằng phụ nữ cũng nên chủ động chia sẻ “tình phí”, như vậy thì tình cảm mới dài lâu và qua hành động chia sẻ hóa đơn, phụ nữ cũng chứng minh được rằng mình không phải là kẻ đào mỏ mà biết suy nghĩ cho người yêu của họ. Đàn ông ngày nay cho rằng đàn bà thật rẻ rúng, chỉ cần đi xe sang, dùng điện thoại xịn, ví nhét đầy tiền lẫn thẻ tín dụng thì cô nào cũng sẽ theo. Đàn bà ngày nay thì đánh giá đàn ông qua số tiền họ kiếm được, có nhà có xe chưa, có chịu chi cho người yêu không chứ lại không cần những kẻ si tình ngồi ôm đàn hát tình ca hay tặng bông hồng kèm bức thư tình lãng mạn. Đây là thế giới mà người ta tặng nhau những bó hoa 999 đóa hồng chứ không phải là một bông hoa giản dị. Là thế giới mà người ta công nhận nhau qua vật chất chứ chẳng phải là tâm hồn nông sâu.

Mới đây tớ có đọc tác phẩm Trà hoa nữ của nhà văn Alexandre Dumas, nhân vật nam chính là Armand cùng tìm tới hai người kỹ nữ xinh đẹp là Marguerite và Olympe, nhưng chỉ một trong hai nàng dành cho chàng trái tim trong trắng thấm đầy tình yêu và sự tủi hổ - đó là nàng Trà hoa nữ Marguerite Gautier. Bởi lẽ khi đến với Marguerite, Armand đã không hề dấu diếm mà phơi bày tấm chân tình, nỗi ghen tuông của chàng dành cho nàng. Còn khi chàng quen Olympe, chàng chẳng cho nàng ta điều gì ngoài tiền bạc và sự vô cảm.

Bởi vậy mới nói, chân tình thì vẫn có, tâm hồn con người ta thì cũng còn ẩn vườn địa đàng, chỉ là bạn có chịu dùng chân tình và bản chất thật con người bạn để đối mặt với người ta hay không? Mọi thứ trên thế giới này đều có giá của nó, trao đổi đồng giá là điều hiển nhiên, chân tình đổi chân tình, yêu thương tìm thương yêu. Nếu bạn chỉ chịu chi tiền bạc hay vật chất thì thứ tình cảm bạn đổi được cũng chỉ là những thứ sáo rỗng, vô tình vậy thôi.

3. Thất nghiệp, người trẻ - đam mê và tiền.

Tuổi trẻ ngoài sự nhiệt huyết, cách suy nghĩ, hành động giàu năng lượng mới mẻ thì cũng đồng nghĩa với việc thiếu kinh nhiệm và thiếu kiên trì. Ta dễ dàng đổi công việc nếu gặp chuyện không ưa ở chỗ làm, nghĩ rằng mình rồi sẽ tìm được một công việc khác có chế độ đãi ngộ tốt hơn, sếp sẽ bớt đáng ghét hơn, tiềm năng phát triển cao hơn. Đến lúc nhảy việc nhiều thì mới thấy giường như công việc nào, chỗ làm nào cũng có những bất cập riêng, tưởng tượng xa vời, thực tế khắc nghiệt.

Đặc biệt là khi ta đã tốt nghiệp, bắt đầu gửi CV đi khắp nơi mong tìm được một công việc vừa ý. Có một lần khi đi phỏng vấn, nhà tuyển dụng đã hỏi tớ một câu: “Em có muốn dùng hết khả năng mà mình có để làm việc kiếm tiền không?”. Quả thực là tớ khá ấn tượng với câu hỏi này, bởi từ trước tới nay những công việc mà tớ từng làm đều chưa thực sự tận dụng hết khả năng mình có, phần lớn số việc ấy chỉ để phục vụ cho một mục tiêu thực tế: kiếm tiền. Dần dẫn thì sự hứng thú với công việc cứ vơi dần, hoặc do không sắp xếp được lịch làm việc xen với thời gian đi học mà quyết định nghỉ việc.
Vì còn trẻ, nên ngoài cảm giác muốn tìm một công việc an nhàn cho phù hợp với bản chất thì tớ cũng muốn được khám phá hơn nữa, thử sức mình trong lĩnh vực mình có hiểu biết và ưa thích. Nhưng nếu làm lĩnh vực ấy mà không thể kiếm được một số tiền tạm ổn thì quả thực là cũng cần phải suy nghĩ lại. Lớn rồi thì chuyện tiền nong đâu có đơn giản nữa nhỉ? Lo cho bản thân, lo cho gia đình rồi tiết kiệm cho tương lai và còn để hưởng thụ cuộc sống hiện tại.

Nhưng sao đi nữa thì khi trẻ, hay cứ làm việc bạn muốn làm, chơi khi bạn muốn chơi, đam mê những điều bạn ưa thích. Cố gắng phát triển bản thân, dù rằng hơi khó nhưng hãy tin vào chính mình, rồi thì bạn cũng sẽ kiếm được một công việc phù hợp với mình mà. Đừng lo lắng, nghi ngờ bản thân quá nhé.

4. Chút buồn nhẹ sau ngày bão qua:

Đằng sau niềm tự hào về chiến thắng của U23, về các chàng tai của đội tuyển quốc gia thì còn đó sự chán chường của người dân sau những lần “đi bão” mừng chiến thắng, mừng tinh thần dân tộc của các đối tượng mê bóng đá (hoặc không). Chẳng thiếu những chuyện thật như đùa khi tinh thần yêu nước bị dâng cao quá đà, người ta đổ ra đường mặc mưa gió, mặc kim đồng hồ chỉ mấy giờ, mặc anh cảnh sát giao thông, mặc những người đi công chuyện hay tranh thủ nghỉ ngơi để ngày mai tiếp tục làm việc. Họ không đội mũ bảo hiềm, đi xe kẹp ba kẹp tư, rồ ga phóng như điên dại, gây tai nạn rồi cứ thế bỏ đi, hò hét, thậm chí là tranh thủ trộm đồ, sau tất cả đường phố chỉ còn là một bãi tan hoang đầy rác của nhưng kẻ yêu nước. Phải chăng mình cần nhiều hơn là sự tự hào về đội tuyển quốc gia, là sự tự chủ, bởi vậy người ta mới nói vui thôi đừng vui quá...




Sống Sót Ở Berlin - Erik Larson 


Song sot o berlin
Sống sót ở berlin

- Bạn có thể mua sách online tại  TiKi 


Review #1: Quang Huy Nguyễn 

Tác phẩm Sống sót ở berlin thật ra rất khó đọc vì toàn bộ là ngôn ngữ ngoại giao khô cứng. Tuy nhiên, ẩn trong đó là những chi tiết thú vị riêng.

Đã có lần, vào buổi rạng đông của đúng thời khắc đen tối ấy, một ông bố và cô con gái người Mỹ bỗng thấy mình lên đường rời khỏi ngôi nhà nhỏ ấm áp của họ tại Chicago đến trung tâm Berlin của Hitler. Họ đã ở lại đây bốn năm rưỡi, nhưng cuốn sách này chỉ tập trung vào năm đầu tiên của họ, vì nó trùng thời điểm Hitler từ thủ tướng trở thành bạo chúa chuyên chế, khi mọi thứ rất mông lung chẳng có gì chắc chắn. Năm đầu tiên ấy hình thành một đoạn dạo đầu, trong đó bao gồm tất cả các chủ đề thiên sử thi của chiến tranh và tàn sát.

Sống Sót ở Berlin kể về William E. Dodd, đại sứ Mỹ đầu tiên ở nước Đức của Hitler. Đây là thời điểm ngay sau Thế chiến I, và thế giới đang ở buổi bình minh của.... Thế chiến II, cuộc chiến tranh khủng khiếp nhất nhân loại từng biết đến. Vào lúc này, sau khi thua trận, Đức đang phải hứng chịu những ngăn cấm từ Hiệp ước Versailles. Nên nhìn qua tưởng chừng như Đức là một xứ sở lặng lẽ, không còn nuôi mộng chiến tranh. Ít nhất đó là những gì diễn ra dưới mắt Dodd và cọn gái ông, Martha Dodd. Erik Larson đã xây dựng nên một trang sử hiếm có. Đó là nước Đức trước và sau khi Hitler nắm trọn quyền lực. Một nước Đức với vẻ ngoài yên bình, như chưa từng có chiến tranh, một đất nước quyến rũ, đẹp đẽ với những con người dễ chịu. Nước Đức từng chào đón William Dodd khi ông còn là sinh viên du học. Chính điều này đã đánh lừa cảm nhận của toàn thế giới nói chung, và gia đình Dodd nói riêng. Không ai tin, không ai hình dung cũng nước Đức ấy sau này sẽ gieo kinh hoàng khắp nhân loại. Tác giả chia ra hai nửa, nước Đức trong sáng và nước Đức đen tối với những cuộc tàn sát, khủng bố người Do Thái. Tất cả thay đổi theo nhận thức của Martha và Dodd. Hai cha con ông kinh ngạc trước diễn biến thay đổi quá nhanh. Nước Đức yên bình trong con mắt họ đã không còn khi Hitler để lộ bộ mặt thật. Một hình ảnh nước Đức rất lạ lùng. Điều thú vị là khi Dodd cảnh báo về nước Đức hiện tại, phía Mỹ đã không hề tin ông. Họ vẫn cho rằng nước Đức ấy chỉ là một kẻ bại trận, không thể nào gây thêm nguy hiểm nữa, không thể nào một lần nữa trỗi dậy. Những đoạn tranh luận, cãi vã giữa Dodd và các ngoại trưởng, phó ngoại trưởng rất thú vị.

Nếu thấy các chi tiết ngoại giao khô khan, chúng ta có thể được giải trí với chuyện tình của Martha với các chàng trai. Martha Dodd được xây dựng như một cô nàng bướng bỉnh, thông minh, táo bạo và quyết đoán. Tuy nhiên, về mặt tình yêu cô nàng lại khá buông tuồng. Suốt cả truyện có thể thấy thiên tình sử của Martha rất thú vị. Nàng yêu cả trùm Gestapo, nàng yêu cả mật vụ của NVKD (tiền thân KGB sau này). Và nàng yêu cả nước Đức, nàng yêu cả.... Hitler. OMG! Lồng trong những chuyện tình ấy, là những mảng sáng tối của nước Đức dưới thời Hitler. Cô là hình ảnh trái ngược đối với người cha hiền lành, nóng nảy, bảo thủ, hơi tồ. Đại sứ Dodd vốn chỉ là lựa chọn gần như bất đắc dĩ. Được chọn làm Đại sứ, Dodd không chỉ phải đối mặt với nước Đức đang ngày càng thay đổi chóng mặt, đối mặt với những trọng trách của một Đại sứ quá xa lạ với ông, mà ông còn phải đương đầu với những làn sóng phản đối từ ngay chính trong nước Mỹ. Trải nghiệm bốn năm rưỡi của Dodd tại nước Đức đang dần trở thành Đệ Tam Đế Chế sẽ là trải nghiệm khó quên không chỉ với ông, mà còn cả với độc giả chúng ta. Hơn nữa, trong truyện hầu hết các nhân vật đều có thật, nên chúng ta sẽ có cơ hội nghiên cứu và hiểu biết thêm về họ.

Về văn phong vì là non-fiction, theo thể văn tường thuật nên Sống Sót ở Berlin hẳn sẽ khó làm vừa lòng mọi độc giả, nhất là những ai mong tìm thấy những gì gay cấn, căng thẳng với nhịp độ nhanh. Nhất là Erik Larson viết theo lối văn ngoại giao, mình không biết các bạn có thấy khó đọc không. Tuy nhiên, nếu chúng ta mong muốn chứng kiến bước chuyển mình quan trọng của Đức trước khi bước vào Thế Chiến II, muốn biết trước thời điểm ấy, cả thế giới sẽ nhìn nhận Hitler ra sao, nghĩ về hắn và nước Đức như thế nào, muốn biết quá trình Hitler trở thành Quốc trưởng lèo lái Đức Quốc xã gieo rắc tai ương cho thế giới, thì Sống Sót ở Berlin là cuốn sách dành cho bạn.




Người Đua Diều - KHALED HOSSEINI


Nguoi dua dieu
Review Người đua diều

- Bạn có thể mua sách online tại  Tiki  và  Fahasa 


Review #1: Nhã Nguyễn 

Khaled Hosseini là tác giả Afghanistan đầu tiên trong tủ sách của tôi, cũng như Người đua diều là tác phẩm đầu tiên lấy bối cảnh Afghanistan mà tôi được thưởng thức. Đối với mọi người, kể cả tôi, có lẽ Afghanistan là một đất nước phủ một tấm màn bí ẩn, tấm màn của chiến tranh, của màu sắc tâm linh và của một nền văn hóa còn nhiều lạ lùng với thế giới. Và tác phẩm này thật sự đã làm tôi thật sự bất ngờ, bất ngờ với một đất nước xa lạ hiện lên một cách sống động, gần gũi, và câu chuyện của Hassan, của Amir cứ như thể diễn ra đâu đó xung quanh tôi vậy.


Hassan và Amir lớn lên cùng nhau. Amir là con trai người chủ, Hassan là con trai người làm công thân tín. Đối với Amir, Hassan như một người đầy tớ trung thành, người mà cậu có thể yêu cầu làm mọi thứ vì mình. Đối với Hassan, Amir là người bạn cậu chưa từng có. Quan hệ của Amir và Hassan, gần như sự nối dài mối quan hệ giữa hai người cha của hai cậu vậy. 

Từ bé Amir đã không được như kỳ vọng của cha cậu, cậu là một đứa thích đọc sách hơn là thích đánh nhau, và suốt thời niên thiếu, cậu luôn khao khát có được tình thương và sự coi trọng của cha mình một cách trọn vẹn. Không phải cha không yêu cậu, nhưng đối với cậu, ông không yêu con người mà cậu đã, và sẽ trở thành. Amir có những ích kỷ và nhỏ nhen của mình, cậu không phải con người hoàn hảo, như tôi và như bạn. Cậu quý Hassan, nhưng ngầm ganh tị với tình cảm của cha dành cho Hassan. Cậu chơi với Hassan, nhưng không muốn Hassan xuất hiện khi những người bạn cùng "đẳng cấp" của mình đến nhà, vì hố sâu ngăn cách quá lớn của tôn giáo và vị thế xã hội. Amir đôi lúc thật đáng ghét, nhưng cậu đáng thương nhiều hơn thế.

Trong mối quan hệ giữa hai người, đôi khi sẽ có một người cho đi nhiều hơn là người kia, và điều đó khiến người đó trở thành kẻ yếu thế hơn. Đấy chính là Hassan. Hassan chiều theo mọi yêu cầu dù của Amir dù là vô lý nhất. Hassan trung thành với Amir dù Amir đối xử với cậu tệ đến bao nhiêu. Hassan không bao giờ nói hay thậm chí là có ý nghĩ xấu về Amir dù bao nhiêu sự thật bày ra trước mắt. Amir thật đáng thương, nhưng đôi lúc cậu quá đáng ghét vì lương thiện đến nhường ấy.

Đấu diều là một truyền thống cổ xưa của dân Afghan, và mùa đấu diều năm ấy, Amir muốn chiến thắng, với một niềm tin lớn lao rằng chiến thắng ấy sẽ giúp cải thiện quan hệ giữa hai cha con cậu. Và chính trận đấu này là nguyên nhân dẫn đến lỗi lầm của Amir đối với Hassan, một lỗi lần đeo đẳng Amir đến tận ba mươi năm sau, lỗi lầm dằn vặt cậu và không bao giờ buông tha cho cậu. Chiến tranh nổ ra, Amir và cha sang Mỹ, chôn vùi lỗi lầm ấy, nhưng nó chưa bao giờ chết đi mà vẫn luôn âm ỉ. Ba mươi năm sau, Amir quay lại đây, đối diện với lỗi lầm ấy, và như chú Rahim Khan đã nói, “Luôn có một con đường để tốt lành trở lại”, cậu hy vọng có thể cứu rỗi linh hồn của mình.

Người đua diều là một tác phẩm đẹp đẽ quá chừng. Rất nhiều nhân vật trong tác phẩm này khiến tôi yêu thích, và thậm chí là ngưỡng một vì tôi chẳng thể nào có những phẩm chất như họ. Tôi thích Amir vì cậu không hoàn hảo. Tôi thích Hassan vì cậu quá lương thiện và cao thượng như một thiên thần. Tôi thích chú Rahim vì chú luôn là người thấu hiểu Amir, là người giúp cho cậu chuộc lại những lỗi lầm của mình. Tôi thích cái cách ông Ali giấu kín mọi bí mật vào trong và chịu đựng suốt ngần ấy năm. Thậm chí tôi thích cả người cha vì ông là một người đàn ông trượng nghĩa, dù ông cũng có những sai lầm của mình. Đây thực sự là một quyển sách đáng đọc và đáng được biết đến nhiều hơn nữa, một tác phẩm khiến ta cảm động trong từ chi tiết nhỏ, như cái cách Hassan nói với Amir rằng "Vì cậu, cả ngàn lần rồi!".


Review #2: Nguyễn Ngọc Nam

Nguoi dua dieu
Người đua diều

Người đua diều là tác phẩm văn học hiện đại về đề tài chiến tranh nổi tiếng của tác giả người Afghanistan - Khaled Hosseini. Dưới ngòi bút của ông, sự chân thực đến xót xa của thế hệ những người tị nạn, những người dân bất hạnh vùng Trung Đông được phơi bày một cách không thể rõ nét hơn.

Hassan và Amir là hai cậu bé lớn lên dưới một mái nhà. Hassan là người Hazara - một chủng tộc được cho là thấp hèn tại Afghanistan và là con của người ở nhà Amir. Nhờ tình yêu thương của Baba tức bố Amir nên bố con nhà Ali được ở lại với tư cách là người một nhà, Baba đối xử với họ như thể là người thân ruột thịt.

Về sau do một sự cố đáng tiếc xảy ra nên bố con nhà Ali buộc phải rời đi nơi khác và cũng từ đây thì câu truyện thực sự bắt đầu với mạch truyện được đẩy lên cao trào và hồi hộp. Sự ra đi của bố con Ali đánh dấu một sự chuyển mình của câu truyện và là tâm điểm cho các sự kiện diễn ra trong truyện sau này.


Tình anh em - Tình bạn bè.


Amir và Hassan từ thuở thiếu thời đã là đôi bạn có thể nói là tri kỷ của nhau. Chúng dính với nhau như hình với bóng. Hassan là một người dũng cảm và coi trọng bạn bè. Cậu là người luôn bảo vệ Amir khỏi những mối hiểm nguy xung quanh và dù cho có thân tàn ma dại cậu cũng chẳng quan tâm. Điều Hassan quan tâm duy nhất đó là sự an toàn của Amir, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Một trong những lý do để lý giải cho lòng quan tâm đặc biệt của Hassan dành cho Amir có lẽ là do hoàn cảnh sống. Hassan xuất thân từ một gia đình mang dòng máu bị người đời coi khinh. Việc được Baba nhận nuôi là cả một ân huệ lớn cả đời không chỉ dành cho cậu mà còn cho cả ông Ali bố cậu. Điều này mang một ý nghĩa vô cùng lớn về mặt tinh thần. Giống như kiểu chúng ta kéo một người ra khỏi hố sâu tuyệt vọng, ra tay cưu mang khi người ấy đang kẻ bờ vực của cái chết vậy.

Thế nhưng ngược lại Amir - một con người có điểm xuất phát từ một gia đình danh giá, khác hẳn với Hassan có lẽ lại không nghĩ vậy. Mặc dù bên ngoài cậu chơi với Hassan rất vui vẻ nhưng bên trong lại ẩn chứa một sự hèn nhát, yếu đuối và có lẽ là cả coi khinh vô cùng lớn. Đó là lý do vì sao cậu luôn đứng ngoài nhìn Hassan chịu trận một mình hay luôn chối bỏ tội lỗi và để người bạn của mình nhận thay một cách đầy hèn nhát. Nhưng suy cho cùng thì cũng chẳng trách được Amir nhiều vì khi ấy vẫn còn là một đứa trẻ, sự nhận thức còn hạn chế nên chưa nhận biết được ý nghĩa cuộc sống xung quanh. Phải đến khi trưởng thành cậu mới thấy hối hận.


Tình phụ tử thiêng liêng.


Bố con nhà Amir đã phiêu bạt tới nước Mỹ sau một hành trình dài, bỏ lại đằng sau tiếng súng nổ, tiếng đạn bom của quân đội Nga khi đến Afghanistan để hỗ trợ chiến đấu, bỏ lại đằng sau những ký ức về một thuở tươi đẹp, bỏ lại mảnh đất quê hương. Tới Mỹ, họ sẽ có cuộc sống mới tốt đẹp hơn chăng? Họ cũng không chắc nữa.

Nước Mỹ là một nơi xa hoa phù phiếm, nơi của mà nhiều người chọn để an cư lập nghiệp, để trốn chạy. Họ đa phần là những người nhập cư. Khi đến California, bố con Amir đã phải vật lộn với cuộc sống khắc nghiệt nơi đây để rồi sau khi đón nhận niềm vui ngắn ngủi chẳng bao lâu họ đã phải đón nhận một nỗi buồn vô hạn.

Có thể nói đây là một trong những đoạn gây xúc động và có sự miêu tả chân thực nhất trong truyện. Chi tiết bố Amir khi biết mình chẳng sống được bao lâu nữa nhưng vẫn gắng lo cho con mình được đầy đủ khiến cho tôi thật sự muốn khóc. Cảnh hai bố con chăm sóc lẫn nhau trong căn phòng ổ chuột, cảnh Baba quát Amir, cảnh hai người tâm sự với nhau, sự điên loạn của họ ở trong quán bar cho đến đoạn Baba với chút tàn lực cuối cùng đi hỏi cưới cho con trai và chỉ đến khi đám cưới xong xuôi ông mới yên lòng nhắm mắt... Tất cả đều khiến cho người đọc cảm thấy mình như hòa vào trong đó, đang thực sự tận hưởng những ngọt bùi đắng cay đó để rồi giấc mơ qua để lại sự trống rỗng vô ngần.


Sohrab - Một bước ngoặt lớn của cả câu truyện.


Câu truyện bắt đầu khi Amir nhận được tin của chú Rahim Khan yêu cầu về quê nhà gấp. Trên đường đi Amir ngạc nhiên sửng sốt vô cùng trước sự thay đổi đến kinh hoàng của quê hương. Cậu không còn nhận ra nơi mà cậu đã sinh ra, lớn lên với những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ nữa. Kabul giờ đã thành chiến trường thực sự.

Ở Kabul, Amir đã gặp lại Sohrab. Lúc này tình tiết của truyện đã được đẩy lên cao độ khi cuộc giải cứu Sohrab được miêu tả một cách hoàn hảo. Từ chi tiết đánh nhau với tên đồ tể quyết dành lại Sohrab cho đến việc quá khứ của Sohrab được kể lại. Tất cả mang một hơi hướng mị và đầy bất ngờ. Có thể nói đây là đoạn có twist cao nhất khiến độc giả choáng váng đến ngây người.


Đôi dòng cảm xúc cá nhân.


Khi đọc xong tác phẩm này, tôi cành thấy thương những người dân xứ Afghanistan hơn. Họ là những con người tài giỏi, giàu cảm xúc nhưng số phận, định mệnh đã không cho họ có một kiếp sống hạnh phúc, không cho họ có cơ hội được làm người tốt. Hassan, biểu tượng cho những con người đã bất hạnh lại càng bất hạnh. Baba, biểu tượng cho những con người thánh thiện, đức độ. Amir, biểu tượng cho những con người quả cảm và giàu lòng trắc ẩn. Assef, biểu tượng cho bản chất xấu xa đến tột cùng của con người. Soya, biểu tượng quý hiếm của người phụ nữ cần được trân trọng.

Tôi cực thích cái cách mà tác giả sử dụng để kết thúc sau mỗi chương. Nó mang tính chất gợi mở, bí hiểm, đôi khi lại rất duyên và đặc biệt là nó không bị vô duyên hay gượng ép, điều mà đa số các tác giả thường hay vấp phải mỗi khi cố kết thúc thật hay một trường đoạn nào đó.

Việc tác giả lồng ghép những chi tiết, câu truyện của quá khứ vào trong lối kể thực tại cũng khiến tôi ấn tượng. Thực sự thì tôi là một người rất ghét những cảnh flash back bởi nó làm giãn mạch truyện nhưng ở Người đua diều thì hoàn toàn ngược lại. Những cảnh flash back ở đây giống như một chất xúc tác làm cảm xúc người đọc được kết dính lại chặt chẽ hơn. Nó giúp cho mỗi phân đoạn, chi tiết của câu truyện trở nên đắt giá hơn rất nhiều và có tác động rất mạnh tới cảm xúc của người đọc. Tôi nhấn mạnh hai chữ "Cảm xúc" bởi không còn từ gì có thể diễn tả hơn thế được nữa.

Và đòn đánh mạnh nhất vào tâm lý người đọc có lẽ chính là nhân vật Sohrab. Sự xuất hiện của em khiến những người lớn như chúng ta buộc phải nhận thức lại về trẻ em. Chúng có thực sự vô tư, hồn nhiên và "trẻ con" nhưng chúng ta vẫn thường hay nghĩ không? Có thật sự những cảm xúc của chúng không đáng để chúng ta phải bận tâm? Có lẽ chúng ta cũng nên bỏ dần câu nói: "Trẻ con thì biết gì" ngay từ bây giờ đi là vừa.

Những định kiến về cuộc sống trong truyện được tác giả xoa dịu và xóa bỏ khiến tôi thấy hả hê. Cảm giác như khi đọc tác phẩm của ông mình có thêm động lực sống vậy bởi những phần tối của cuộc sống nay đã chuyển sang màu sắc khác, một màu sắc của hy vọng.

Không phải tranh luận nhiều nữa, Người đua diều xứng đáng là một tác phẩm văn học kinh điển, Khaled Hosseini đã làm rạng danh nước nhà bằng chính thứ cảm xúc chân thực mà không bất kỳ ai có được, một thứ cảm xúc diệu kỳ.



Truyện Núi Đồi Và Thảo Nguyên 


truyen nui doi va thao nguyen
Truyện núi đồi và thảo nguyên 

- Bạn có thể mua sách online tại : Tiki  và  Fahasa 

Review #1: Dang Khanh 

Lần đầu tiên, tôi thấy ngôn từ của mình bất lực trước những xúc cảm tôi dành cho cuốn sách. Tôi đã từng nói với một người bạn, khi viết về một cuốn sách hay, những dòng chữ sẽ chạy thẳng từ tim đến bàn phím mà không cần đi qua não. Thế nhưng, khi tâm hồn ngập tràn sự xúc động trước tình yêu, trước vẻ đẹp của núi đồi của thảo nguyên, của những dòng chữ tuyệt diệu ấy, tôi không biết viết gì để giãi bày. Giống như nhân vật "tôi" trong truyện ngắn "Người thầy đầu tiên" , tôi sợ "sánh bát nước đầy, không trao tận tay các bạn" cái hay, cái đẹp của cuốn sách.

Cuốn sách vừa mộc mạc như mảnh đất thảo nguyên vừa ngọt ngào sâu lắng chạm đến tất cả mọi ngõ ngách của trái tim tôi. Ở truyện Giamilia, tôi như tan chảy trước vẻ đẹp của đất trời đêm tháng 8, trên thảo nguyên tưởng chừng như vô tận, đôi trai gái nép bên nhau đắm chìm trong những bản tình ca. Tình yêu ấy đã vượt qua rào cản, định kiến của xã hội, họ đến với nhau tự nhiên như sinh ra đã dành cho nhau. Ở Truyện núi đồi và thảo nguyên, thân phận những người phụ nữ hiện lên thật đẹp. Một Giamlia khỏe khoắn và nồng nàn, một Axel dịu dàng đến mong manh và một Atunai nhỏ bé mà căng tràn nhựa sống.

Cuốn sách của Trí Việt có bìa đẹp, tuy còn có lỗi chính tả, nhưng đây là một cuốn sách mà tôi tin rằng, ai cũng nên đọc một lần trong đời. Hi vọng ở lần tái bản sau, những lỗi chính tả này sẽ được sửa hết để đem đến cho bạn đọc cảm xúc trọn vẹn nhất. Với tôi, cuốn sách của Nhà xuất bản Cầu Vồng là một phiên bản đẹp đẽ và chất chứa nhiều kỉ niệm, Hi vọng một nhà nào đó sẽ làm lại cuốn này để xứng đáng với giá trị của cuốn sách.




Chiến Tranh Thái Bình Dương - Kí Sự Lịch Sử Nhìn Từ Hai Phía 

Huỳnh Văn Tòng - Lê Vinh Quốc 


kí sự lịch sử nhìn từ hai phía
Chiến tranh thái bình dương - kí sự lịch sử nhìn từ hai phía 


- Bạn có thể mua sách online tại  Tiki   và  Fahasa 

Review #1: Nguyễn Linh 

"Hãy tập trung toàn bộ sức mạnh của các ngươi để hiến dâng cho sự nghiệp xây dựng tương lai. Hãy mở rộng những con đường chính trực, nuôi dưỡng sự cao thượng của tinh thần, quyết tâm làm việc để hòa nhịp bước với tiến bộ cảu thế giới"
-Nhật hoàng Hirohito- 12h trưa ngày 15/8/1945-

Nước Nhật òa khóc sau câu nói đó, cả một dân tộc đã gây đau thương khắp Châu Á và trả giá bằng cả triệu sinh mạng khóc trong đau đớn, nhưng với họ, cuộc chiến đã kết thúc, tiếp theo đây là kỷ nguyên mới cho nước Nhật với những thần kỳ. Diễn văn Gyokuon-hōsō đánh dấu sự chấm hết của thế chiến thứ II, nhưng điều gì khiến nó sinh ra, và điều gì khiến nó được nhớ đến?
***
Đã từ rất lâu, những người yêu thích lịch sử luôn bám sát thế chiến thứ II trên mặt trận Châu Âu, chúng ta nín thở trước bước tiến thần tốc của Phát xít Đức khắp châu Âu; chúng ta lặng đi trước hình ảnh pháo đài Brest kiêu dũng; tim ngừng đập khi bước tiến của quân Phát xít chạm đến cửa ngõ Matx-cơ-va; òa khóc khi nhìn thấy cuộc duyệt binh huyền thoại trên quảng trường Đỏ mà từ nơi ấy người lính Hồng quân bước thẳng ra chiến trường; bùng hi vọng tại vòng cung Kursk và Normandy ... tất thảy đều là chủ đề hấp dẫn. Và trận địa Châu Âu xứng đáng để nhận được sự quan tâm ấy.

Và trước những trận chiến vĩ đại với những chiến dịch đối đầu hàng ngàn xe tăng, quân số được tính bằng cấp tập đoàn quân và số người tham gia có thể lên đến số hàng triệu, chiến trường Thái Bình Dương bỗng hóa thành bé nhỏ với những cuộc chiến của Nhật Bản để giành thuộc địa Châu Á của thực dân Phương Tây, mà có lẽ, người ta chỉ nhớ đến Trân Châu Cảng và hai quả nguyên tử để biết mở đầu và kết thúc của trận chiến. Nhưng phải chăng như thế đã là đủ?

"Chiến tranh Thái Bình Dương" đã khắc họa một cuộc chiến Thái Binh Dương khác với những gì ta tưởng tượng, với những con chữ khốc liệt, những chi tiết mà ta đã tưởng như bỏ quên và cả những xương máu đến từ hai phía, ta nín nở với từng nhịp đập của chiến tranh:
“phía Nhật mất đi hơn 100.000 quân. Dân đảo Okinawa, do bị bom đạn, bị đau ốm và tự sát bằng cách từ trên cao nhảy xuống biển, chết đến 75.000 người (một phần tám dân số trên đảo)
"Hirosima 130.000 người bị chết và bị thương"

Có lẽ, những con số đã lãng quên mất, ở riêng một phần đất nhỏ bé ở Đông Dương, gần 2 triệu người chết đói vì chính sách nông nghiệp của Nhật và sự phá hoại có chủ đích của máy bay Đồng Minh Mỹ.

Và rồi kẻ gây họa lại gặp thương đau. Nước Nhật thương đau, người dân Nhật kiêu hãnh và thất bại, những cuộc đảo chính được âm mưu trong những giây phút cuối cùng của trận chiến, những người lính và tướng quân phát xít mổ bụng để tự sát phơi bày trên từng con chữ.

Không đề cập riêng trong cuốn sách, nhưng có một thứ gì đó đã sinh ra từ Thế chiến thứ 2:

Chiến tranh kết thúc, những gì mà cuộc thế chiến thứ 2 ảnh hưởng đến Châu Á vẫn không ngừng lại, Châu Á đã thay đổi vĩnh viễn từ cuộc chiến ấy.

Ngày 2/9/1945, nước Việt Nam mới ra đời!!!




Thần Thoại Bắc Âu - Peter Andreas Munch 


than thoai bac au
Thần Thoại Bắc Âu - Peter Andreas Munch


- Bạn có thể mua sách online tại  Tiki Fahasa 

Review #1: Huỳnh Thu Giang 


Peter Andreas Munch một sử gia uyên bác, là lãnh tụ tinh thần tài ba thuộc thế hệ đầu của Na Uy. Ông đã sưu tầm, biên tập các truyền thuyết dân gian, thơ cổ, ghi lại những thành tích tự hào của dân tộc; kết nối nối lịch sử Na uy trong quá khứ với hiện tại.

Cuốn sách Thần thoại Bắc Âu của Peter_Andreas_Munch lần đầu xuất hiện năm 1840, được biết đến như một phụ lục của sách giáo khoa môn lịch sử Na uy, Thụy Điển và Đan Mạch. 

Ấn bản thứ ba xuất bản năm 1992 được biên tập bởi giáo sư Muagus Oslen mang đến một cho cuối sách này một sự mới mẻ, và được yêu thích rộng rãi và được nâng lên một tầm cao mới.

Về cấu trúc cuốn sách viết rất khoa học, dễ hiểu.

Phần 1: Thần thoại các vị thần.

Bắt đầu với sự sáng tạo ra thế giới bởi một vực thẳm vô hạn Ginnunga-gap với hai cực :Nifheim vùng đất băng giá, cực kia là lửa đỏ che phủ Muspellsheim. Người khổng lồ Ymir và com bò Audhuma được tạo ra ở đây. Từ hai tạo vật này đã sản sinh ra tổ tiên người khổng lồ . Rồi từ xác của con bò những người khổ lồ làm thành mặt đất, xương thành núi, tóc thành cây, sọ làm vòm trời , giòi trong xác thành người lùn … (một sự lý giải về sự hình thành trái đất rất lạ và hay)
Tiếp đến ta sẽ được đọc về Đồng bằng Ida, cung điện Vlhalla, và cây thế giới Ygoodrasil. 
Odin là vị thần chúa tể và 12 vị thần cùng cai quản vũ trụ, họ đưa ra các luật lệ, họ yêu quý và bảo vệ loài người.

Dưới vị thần Odin chúa tể của các vị thần, còn có :

- Thor vị thần Sấm sét , Ballder- vị thần của sự lương thiện
- Njord vị thần gió, biển cả và lửa, Frey cai quản thời tiết và sự sinh sôi nảy nở, nắm trong tay sự thịnh vượng, niềm vui và hòa bình hay coi được gọi là Thần các mùa. 
- Tyr thần chiến tranh, mang lại xung đột. Heimdal vị Thần sáng, canh gác cây cầu Bifrost nối liền trái đất và thiên đàng. 
- Bragi vị thần hùng biện và thơ ca , thần này có vợ là Idun cai quản quả táo kỳ diệu có thể gìn giữ sự trẻ trung 
- Forrseti Thần công lý.
Ngoài ra còn có các con trai của thần Odin
- Hod :tuy mù lòa song vô cùng cường tráng
- Vali: là một chiến binh dũng cảm, một cung thủ cừ khôi
- Vidar :được hồi sinh sau ngày tận thế , được gọi là vị thần Kiệm lời 

Và một số vị tiểu thần

Con trai của thần Thor : Ull rất đẹp trai và một xạ thủ vĩ đại có tài trượt tuyết 

Tiếp theo là phần về các nữ thần 

- Frigg : vợ thần Odin
- Các nữ thần Lin, Fulla và Gna là những nữ thần tín của Frigg
- Freyia có quyền được chọn ½ số linh hồn các chiến binh chết trận và đưa họ về vùng đất của mình, nàng cũng được xem như là nữ thần tình yêu
- Sjofn có khả năng nhen nhóm tình yêu giữa nam và nữ
- Lofn giúp đỡ những đôi lứa yêu nhau nhưng gặp trắc trở
- …
Đây là hệ thống tín ngưỡng đặc sắc và riêng biệt, lý giải về nguồn gốc, khởi nguyên và quá trình phát triển của thế giới. với cây chuyện quen thuộc về 9 thế giới , thần tối cao Odin, thần sấm sét Thor, thần khổng Loki, người Elg và người lùn và về buổi hoàng hôn của các vị thần

Phần II là giai thoại về các anh hùng. 

Phần này mang màu sắc kỳ bí song vẫn đậm chất lịch sử , có mối quan hệ khăng khít với huyền thoại về các vị thần. Phần này có cả những đoạn thơ lưu truyền trong nhân gian.

Phần III: Nói về các đền thờ chính ở Bắc Âu, cúng tế và những lời tiên tri. 

Danh mục tham khảo và các chú giải của toàn bộ cuốn sách.
Phần chú giải khá thú vị, giải thích các từ ngữ, điển tích , song cũng có lúc như một dị bản của các truyền thuyết trong truyện.

Vì là một mọt trinh thám, mà trinh thám Bắc âu rất hay lấy điển tích trong Thần thoại Bắc Âu nên mình thấy thích cuốn này, tuy nhiên nó cũng không phải là dễ đọc, nhưng nếu ai thích thể loại truyền thuyết dân gian, các huyền thoại thì đây là một cuốn sách cực kỳ thú vị…


Tôi Là Bêtô - Nguyễn Nhật Ánh


nguyễn nhật ánh
Tôi là Bêtô - Nguyễn Nhật Ánh

- Bạn có thể mua sách online tại   Fahasa 

Review #1: Hoa Sua 

Thích Nguyễn Nhật Ánh nên mình có khá nhiều sách của bác. Và nếu bạn nào chưa đọc Nguyễn Nhật Ánh thì mình cũng nói luôn, văn bác hay lắm! Nó nhẹ nhàng, mộc mạc nhưng lại chứa đựng những bài học sâu sắc. Nó viết cho trẻ con, thanh, thiếu niên nhưng khi người lớn chúng ta đọc, mắt chúng ta lại ướt, mũi chúng ta lại cay bởi chúng ta có thể tìm thấy trong đó cả bầu trời tuổi thơ của mình...

Tất nhiên, "Tôi là Bêtô" cũng không ngoại lệ. "Tôi là Bêtô" mượn lời kể của một chú chó để kể về cuộc sống đầy màu sắc xung quanh con người. Bêtô cùng bạn bè của nó, như Binô sống cùng nhau và dần làm quen với những chú chó khác trong khu xóm nhỏ. Qua cái nhìn của Bêtô, những kí ức về một thời quậy phá, vấp ngã, học hỏi và trưởng thành của mỗi người được tái hiện. 

Chúng ta vui, chúng ta cười rồi chúng ta giật mình trước những triết lí sống chứa đựng trong cuốn sách: "Đôi khi bạn yêu mến một ai đó chỉ đơn giản vì người đó thật lòng yêu mến bạn. Tâm hồn chúng ta sinh ra là để chờ đáp lại niềm yêu mến đến từ một tâm hồn khác. Nó giống như chiếc ống sáo, sẵn sàng reo lên khi ngọn gió mùa hè thổi qua", "Khóc, đôi khi là một kiểu cười. Và ngược lại.", "Càng lớn tuổi, con người ta càng nói ít đi. Họ nghĩ nhiều hơn."...


Cái Trống Thiếc - Gunter Grass


gunter grass
cái trống thiếc - Gunter Grass

Review #1: Tùng Hoàng

Xuất bản lần đầu năm 1959, Cái trống thiếc của Gunter Grass đã gây chấn động lớn không những ở Đức mà cả trên văn đàn châu Âu và thế giới. Giải Nobel văn học năm 1999 cũng là sự khẳng định và tôn vinh một tác phẩm văn học xuất sắc vào thời điểm chuyển giao giữa hai thế kỷ, để vĩnh biệt một thế kỷ đã qua quá nhiều nước mắt, quá nhiều đau thương của loài người.

Một tác phẩm nhiều day dứt, nhiều ám ảnh, những lời văn như giỡn cợt, buông thả, nhưng người đọc không thể dứt ra, đọc một lần sẽ phải đọc lần hai, lần ba nữa, để ngấm và cảm nhận những điệp tầng ý nghĩa nhân văn của tác phẩm.

Để nói về Cái trống thiếc, có rất nhiều điều còn đọng lại trong tôi, cảm như tôi đã cùng Gunter Grass phiêu dạt trong miền ký ức của ông về những ngày không xa, tìm về tiềm thức của những con người đã từng bị chối bỏ, bơ vơ tìm lẽ sống. Chợt như trong buổi sáng đó, tôi đang cùng ông đứng trên Khán đài lắng nghe tiếng trống kỳ ảo cất lên làm con người và trật tự cuộc sống xung quanh trở nên loạn nhịp. Rồi ông dẫn tôi vào những ngóc ngách sâu trong Hầm Hành, cùng ông nuốt nước mắt vào tim chứng kiến một thế hệ đã không biết làm thế nào để nhỏ được một giọt nước mắt. Những cảm xúc bàng hoàng pha lẫn thú vị khi thấy tiếng thét ma quỷ và tiếng trống ngỗ ngược của chú bé Oskar làm điên đảo cuộc sống và ý thức những người xung quanh, biến những người lớn trở thành những chú bé, cô gái tung tăng nhảy múa, ngây thơ, hồn nhiên quên hết những nỗi đau cuộc đời. Và không thể nào quên cảnh tượng kỳ vĩ ấy khi tôi cùng ông nhìn ngắm cảnh lửa cháy đang họa lên thành phố Danzig qua những vần thơ, những vần thơ ký họa những ký ức tưởng như đã lãng quên dệt nên từ lửa, ngọn lửa nuốt cháy thành phố, ngọn lửa thiêu đốt tâm can, ngọn lửa của tâm hồn, của tâm thức về những bản thể vĩnh hẳng trong mỗi người…

Khi gấp lại những trang cuối của cuốn sách, đọng lại trong tôi là hình tượng nhân vật Oskar Matzerath, cậu bé ngỗ ngược không chịu lớn, chối bỏ thực tại, quên đi quá khứ, thù ghét tương lai. Một hình tượng sâu sắc, tường như đại diện cho cả thế hệ người Đức đã lớn lên sau chiến tranh, đã thấy và chịu gánh nặng tâm lý sau thất bại của thế hệ đi trước, gánh trên vai nỗi ám ảnh về dân tộc mình sau thảm họa diệt chủng xấu xa nhất của thế giới loài người. Theo Biên bản chiến tranh của Đức Hoàng có một đoạn văn mà tôi vẫn nhớ về nỗi đau để lại sau chiến tranh: “Chiến tranh không phải là một trạng thái xã hội, một hoạt động giới hạn thời gian và không gian. Nó là nỗi đau cá nhân của con người, là đứa con mới nằm xuống như hôm qua và người mẹ nằm trong vũng máu, là nỗi đau tận cùng và không cách nào kết thúc”.

Và tôi dần hiểu vì sao mà cậu bé Oskar nhận thức được rằng không thể mãi trốn tránh thực tại, không thể mưu cầu một cuộc sống con người đúng nghĩa nếu không biết tự lớn lên, dù sự lớn lên đó cũng đồng hành với sự tẩy uế đau đớn của cả thể xác và tâm hồn. Để tránh không phải đối mặt với áp lực của cuộc sống, cậu bé Oskar đã trốn hơn mười bảy năm sau khoảng một trăm cái trống đồ chơi trẻ con sơn đỏ-trắng. Nhưng cái chết của Matzerath, người bố dượng mà Oskar lúc nào cũng tin là như vậy, cậu bé-người lớn đó bắt đầu tháo trống ra khỏi cổ, không còn đắn đo, cân nhắc “Tôi có nên hay không” nữa mà “Cần phải thế”, “Tôi nên, tôi phải, tôi muốn” ném cái trống, lẫn cả cái dùi vào trong huyệt mộ và quyết định lớn. Đó là thái độ chấp nhận, đối mặt nỗi đau, nỗi ám ảnh, nỗi thương cảm của chính mình, của một kiếp người đã không dám đương đầu, trốn tránh, chối bỏ bản thân, chối bỏ cuộc sống, giờ đây nỗi đau đó được chôn vùi, nén chặt, để quên đi mà sống.

Gunter Grass đã thay mặt cho dân tộc Đức nói lời xin lỗi với thế giới, với nhân loại trong lễ đưa tang của ông Matzerath và những chiếc trống của mình, lời ai điếu được cất lên qua từng dòng chữ: “…khi một xẻng đất trút lên mặt trống, nó vẫn kêu. Đến xẻng thứ hai, nó vẫn thì thùng. Đến xẻng thứ ba thì im bặt, chỉ phô ra chút sơn trắng chẳng mấy chốc cũng bị lấp nốt. Đất cát chất chồng lên cái trống của tôi, cao dần, lớn dần – và tôi cũng bắt đầu lớn…tuy chậm đến nỗi chỉ có Leo Schugger nhận thấy, thế là anh ta bay lên như chim và la lớn tuyên bố cho toàn thế giới biết”. Đã đến lúc phải ngẩng mặt lên để tiếp tục cuộc sống, không thể níu kéo sự thương xót hay sống mãi với những mặc cảm, đến lúc này, cậu bé Oskar, đại diện cho tiếng nói của thế hệ người dân Đức năm xưa, nhận thức rằng không thể chối bỏ quá khứ được nữa, và phải chấp nhận để sống tiếp, dù cho nỗi đau lập tức ập đến dù cho nỗi đau đó vẫn luôn đè nặng lên họ, nỗi đau đó dai dẳng, vật vã bám theo họ trên suốt đường đời như cái lưng gù cúi gập.

Cái trống thiếc, một tác phẩm pha trộn nhiều yếu tố tưởng tượng, gia đình, triết lý và ngụ ngôn chính trị. Cuốn sách đã từng gây ra sự phẫn nộ từ các thành viên hội đồng lập pháp Bremen khi từ chối trao giải văn chương cho nó, cuốn sách còn bị đốt cháy ở Düsseldorf. Nhưng như Viện Hàn lâm Thụy Điển đã ca ngợi ông "Cái trống thiếc, với những câu chuyện ngụ ngôn mang màu sắc đen tối, hài hước đã vẽ lại gương mặt bị lãng quên của lịch sử”. Cảm ơn ông, Gunter Grass, ông đã giúp tôi lại được đến với nước Đức, với những góc khuất của nó, nhưng cũng cho tôi thấy nỗ lực sống bền bỉ, góc cạnh của người dân Đức như tinh thần “cỗ xe tăng không bao giờ gục ngã”. Và với tôi, nước Đức, cho đến ngày nay, vẫn là một sự tò mò xen lẫn ước mơ được khám phá về một dân tộc ẩn chứa rất nhiều mâu thuẫn trong nội tại, nơi sự văn minh được phát triển thăng hoa nhất, nhưng cũng tại chính nơi đó, cuộc sống đã trở thành địa ngục và con người nhiều thế hệ tiếp nối chịu sự tù đày từ trong chính tâm tưởng của mình.

“Có hai loại đau khổ. Loại đau khổ bạn chạy trốn, và theo bạn tới mọi nơi. Và loại đau khổ bạn đối đầu trực diện, và được giải thoát.” - Thiền sư Ajahn Chah



Thám Tử Kỳ Phát - Phạm Cao Củng 


phạm cao củng
Thám tử kỳ phát - Phạm Cao Củng


- Bạn có thể mua sách online tại : Fahasa  và  Tiki 

Review #1: Khanh Dang



Một chút nuối tiếc, một chút bâng khuâng khi gấp lại tập cuối cùng của serries Phạm Cao Củng sau gần hai tuần miệt mài gắn bó. Những cuốn truyện với độ hấp dẫn, cuốn hút cứ tăng dần tăng dần, hay đơn giản chỉ là đến lúc trở nên gần gũi, thân thuộc với tính cách, nụ cười và óc suy luận sắc bén của Kỳ Phát. Mỗi cuốn truyện có một cách tiếp cận và xử lý nhưng đều làm nổi bật lên cá tính rất riêng, thuần chất Việt của Kỳ Phát, dù rằng cụ Phạm Cao Củng lấy nhân vật phương Tây làm hình tượng để xây dựng. Cách xử lý của Kỳ Phát luôn có lý và hợp tình, đúng phong cách của một nhà thám tử luôn vì thân chủ của mình. Cũng có đôi lúc, anh lao vào điều tra bất chấp tiền bạc, thời gian thậm chí cả sự an nguy của bản thân chỉ để thỏa mãn khát khao được khám phá những điều bí ẩn chất chứa. Điều đó đã tạo nên một Kỳ Phát thật đẹp, thật ấn tượng. 

Cảm ơn Phúc Minh đã thổi một làn gió tươi mát để hồi sinh Kỳ Phát, để tôi có được những cảm giác thân thương đến thế khi đọc truyện trinh thám. Về biên tập: vẫn còn một vài lỗi morat nhưng ở mức chấp nhận được. Và tôi vẫn tiếp tục đặt niềm tin rằng Phúc Minh có thể làm tốt hơn nữa ở các cuốn sách tiếp theo, 

CÓ NÊN MUA BỘ SÁCH KHÔNG? 
Nếu như bạn mong chờ một bộ trinh thám cực kỳ xuất sắc, hồi hộp, gay cấn như một số truyện trinh thám đình đám phát hành thời gian gần đây thì có thể, bộ sách sẽ không đạt được kỳ vọng của bạn. 

Nhưng chỉ cần bạn yêu thích dòng truyện trinh thám với lỗi suy luận logic, thích những cốt truyện ly kì hoặc bạn thích tìm hiểu về văn hóa, ngôn ngữ của Việt Nam những năm trước năm 1945 thông qua truyện trinh thám.hoặc là bạn đã dành tình yêu của mình cho Văn học Việt Nam thì bộ sách Thám Tử Kỳ Phát xứng đáng được bạn dành cho một vị trí trang trọng trong tủ sách. 

Thứ tự đọc sách tham khảo: Vết tay trên trần, Chiếc tất nhuộm bùn, Kỳ Phát giết người, Nhà sư thọt, Đám cưới Kỳ Phát (2 tập phía sau đọc trước hay sau đều được) 

Cuốn Vết tay trên trần là cuốn tôi cảm giác non tay hơn một chút, đọc đầu tiên là hợp lý. Các cuốn sau mỗi cuốn 1 vẻ và tôi đánh giá ngang nhau. 

Trích dẫn yêu thích nhất: "Tiếng gõ mõ đều đều, mở đường cho một người từ nay, nguyện một đời sống để cầu xin Phật tổ tha thứ cho đám chúng sinh đầy lòng tham vọng." - Nhà sư thọt


Review #2: Binh Boog

Có lẽ không cần phải nói nhiều về nội dung cũng như hình tượng, phương pháp phá án của nhân vật Kỳ Phát bởi nó đã được Phúc Minh giới thiệu rất kỹ cũng như các bạn review đã nói tới.

Mình chỉ muốn nói tới một khía cạnh khác ở con người Kỳ Phát đó là sự si tình. Kỳ Phát chung thuỷ và dành rất nhiều tình cảm cho cô Cúc. Mặc dù luôn dùng lý trí để nhìn nhận vấn đề khi phá án nhưng khi vướng vào vụ án của cô Cúc thì vị thám tử của chúng ta có đôi lúc cũng tỏ ra nóng vội. Mặc dù mối tình với cô Cúc không thành nhưng Kỳ Phát vẫn dành trọn tình cảm cho cô Cúc, đã đảm nhận nuôi dạy giúp đỡ con của cô Cúc một cách hết sức chân thành tận tâm.

Một khía cạnh khác của Kỳ Phát là tuổi thơ không trọn vẹn. Mẹ bỏ đi, cha bị bệnh ốm yếu ít quan tâm tới con, Kỳ Phát sống với dì, nhưng người dì này không phải là người dì tốt, để rồi Kỳ Phát sớm đã phải chứng kiến những việc không hay, bị vu oan thành thằng ăn cắp, bị mang tiếng xấu đến hai lần, cả khi đi học cũng không được yên ổn. Nhưng chính cái tuổi thơ bất hạnh đó đã làm tài năng trinh thám của Kỳ Phát sớm được bộc lộ.

Chính những điều đó đã làm nên một nhân vật Kỳ Phát rất đặc biệt.

Đối với mình tập Nhà Sư Thọt để lại dấu ấn hơn cả. Dấu ấn của nó không phải ở vụ án mà ở nhân vật Nhà sư thọt. Nhân vật này một lần nữa cũng là một kẻ tình si. Chấp nhận hy sinh cả mạng sống của mình để cho người mình yêu thương có được một cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn.

Có thể các bạn đọc nhiều trinh thám sẽ cảm thấy bộ này rất thường nhưng đối với mình đây vẫn là một bộ vẫn đáng để sở hữu. Dù gì trinh thám Việt cũng từng có một thời kỳ nở rộ, cũng có một nhân vật thám tử để ủng hộ.



Công Chúa Băng - Camilla Lackberg 


Camilla Lackberg
Công chúa băng - Camilla Lackberg
- Bạn có thể mua sách tại : Fahasa  và Tiki 

Review #1 : Huỳnh Thu Giang 

Sau khi đọc xong Cô Gái Có Hình Xăm Rồng, tôi đã luôn để mắt tìm sách trinh thám Bắc Âu, đặc biệt là Thụy điển. Không uổng công lùng sục của tôi, một loạt sách trinh thám Thụy điển đã làm tôi choáng váng.

Công chúa băng - Cái tựa sách giống như một quyển ngôn tình tuổi teen. Nhưng đó thực sự là một quyển trinh thám hay, u ám, ẩn chứa những bí mật , cạm bẫy, sẽ được tiết lộ một cách chậm rãi, buốt giá...

Một cô gái thượng lưu được phát hiện ra bị giết trong bồn tắm, bị bao phủ một lớp băng mỏng, với những vết cắt ở cổ tay...

Một tuần sau một họa sỹ tài năng nhưng đầy tai tiếng chết trong tư thế treo cổ...

Ai là kẻ đã gây ra hai cái chết đáng sợ ở thị trấn ven biển vốn thanh bình này. Trong hành trình đi tìm sự thật và công lý, Erica và Patrick càng khám phá ra nhiều bí mật đáng sợ. Đi kèm với sự xuất hiện của một nhân vật phụ, là một vai diễn hoàn hảo. Động cơ để trở thành kẻ sát nhân thì ai cũng sợ.
Trong quá trình tìm ra thủ phạm của vụ án, cảnh sát Patrik và cô bạn Erica đã khám phá ra nhiều bí ẩn trong quá khứ đã được chôn giấu hai lăm năm ...

Một vụ xâm hại trẻ em dẫn theo những hệ lụy, những sự trả thù tàn độc, và người lớn với những cách giải quyết khác nhau vô hình chung đã gây nên những vết thương không bao giờ lành cho những đứa trẻ ấy...

Những mưu mô toan tính ranh ma tranh giành của cải cuối cùng cũng không thoát được sự phán xét công bằng ...

Một cuốn sách buốt giá, làm ta tê lạnh từng chân tơ kẽ tóc...


Hướng Dẫn Sử Lý Rác Thải - Mộng Lý Nhàn Nhân 

Mộng lý nhàn nhân
Review hướng dẫn sử lý rác thải - mộng lý nhàn nhân

- Bạn có thể mua sách tại : Fahasa  và  Tiki

Review #1 : Huỳnh Thu Giang

Bạn đừng thấy nhan đề cuốn sách mà nhầm tưởng là sách về bảo vệ môi trường nhé. Đây là một cuốn sách trinh thám rất đặc sắc và độc đáo.

Con người hiện đại với cơ chế thị trường , đề cao chủ nghĩa vật chất đã cho nhiều loại phế thải, rác thải đặc biệt.

Đó là những con người tôn thờ đồng tiền, cạn tình, bạc nghĩa. Chỉ biết đến lợi ích của bản thân bòn rút của người thân, lừa lọc người ngoài.

Đó còn là những kẻ khi nghèo khổ thì thắm thiết vợ chồng khi thành danh thì bồ bịch, đoạn tình đoạn nghĩa.

Trong chuyện, Lâm Gia Mộc một nữ luật sư có có mắt tinh đời đã lập 1 công ty tư vấn, thực chất là một công ty chuyên giúp các gia chủ khi vào bước đường cùng, không biết xử trí như thế nào đối với kẻ đã lừa lọc hay phản bội mình.

Cùng sát cánh với Gia Mộc là Trịnh Đạc một quân nhân giải ngũ, cả hai đã xử lý rất tốt những "phế thải" đó. Cho chúng nếm mùi đau khổ. Đúng là "kẻ cắp bà già gặp nhau".

Khi người chồng phản bội vợ, ngoại tình một cách trắng trợn, phải làm sao. Ok , ly hôn! Tìm mọi cách nắm giữ tài sản, khiến hắn thân bại danh liệt, ả nhân tình cao chạy xa bay.

Bạo lực gia đình, lấy con cái để uy hiếp? Ok, sẽ có cách. Ta sẽ đưa con đi trốn, vạch trần bộ mặt thật của hắn .

Bạn sẽ cảm thấy rất hả dạ khi kết thúc mỗi vụ án. Những kẻ độc ác ,táng tận lương tâm, phản bội mà mặt vẫn nhơn nhơn lúc ban đầu sẽ có 1 cái kết cay đắng, 1 kết cục ác giả ác báo, nhưng quả báo này đến từ 2 nhân vật thông minh của chúng ta Lâm Gia Mộc và Trịnh Đạc.

Tư Trị Thông Giám - Tư Mã Quang


Tư mã quang
Tư trị thông giám - Tư Mã Quang

- Bạn có thể mua sách online tại : Fahasa  và  Tiki

Review #1: Nguyễn Linh  

Ngay từ lúc nghe tin quyển Tư trị thông giám sẽ xuất bản, mình đã biết đó là một hành trình dài đầy thấp thỏm của kẻ mê sách. Với mình, đó là thử thách với tính nóng vội, với sự kiên trì của bản thân, mình thường không nhẫn nại với sách. Nhưng hơn hết, đó là thử thách với nhóm dịch, với nhà phát hành và với tất cả những người yêu mến và đang đóng góp công sức vào việc cuốn sách ra đời.

Ở cái thời nay, khi sách hay ra từng ngày, sử bị thất sủng, sách sử "Tàu" càng bị đẩy vào lãnh cung, mà một quyển sử vào loại khó đọc, khó thấm và khô khan như Tư trị thông giám thì càng là loại thất sủng của thất sủng trong tận cùng cái lãnh cung ấy.

Việc dám dịch đã là cái tột cùng của đam mê, dám bỏ tiền phát hành là dũng khí tột cùng của doanh nhân, dù chưa hề biết đến nhóm dịch ấy, mình vẫn xin cúi đầu khâm phục. Trong khi kẻ như mình, chỉ việc bỏ tiền ra mua, mà còn đắn đo không dám đặt bản đặc biệt.

Đến tận nay, sau hơn một năm, 3 quyển đã ra đời, để ra cả bộ có lẽ còn cần thêm nhiều năm nữa, hi vọng lúc đó dịch giả vẫn còn tâm huyết, nhà phát hành ngày càng lớn mạnh, bản thân mình vẫn còn có thể bớt xén tiền sữa bột để theo đuổi.
***
Tư trị thông giám với mình là khó đọc. Bản thân có thể say mê đọc ngày qua ngày Sử ký của Tư Mã Thiên, nhưng để mình đọc ngày qua ngày Tư trị thì rất khó. Sách được viết theo thể biên niên, người đọc sẽ đọc theo từng năm, từng sự kiện theo tuần tự thời gian chứ không như Sử ký.

Mình thường dùng nó làm tư liệu gốc, như đang dùng với Đại Việt sử ký toàn thư, đọc các sách khác nghi vấn thứ gì thường đem sách ra đối chiếu, tham khảo. Nhất là thói quen hay đọc trên wikipedia của mình, thấy gì nghi vấn hay muốn tìm rõ hơn thì đem ra tra cứu luôn.

Mỗi người cũng tùy vào nhu cầu mà có cách đọc khác nhau
***
Nói qua về ngoại hình, ngoài quyển 3 mình chưa mua nhưng đã ướm hỏi thì hình thức không thay đổi nhiều, 2 quyển mình có đúng là tiêu chuẩn cho một cuốn sách đẹp mà các nhà cần tham khảo.

Sách được in trên giấy tốt, vàng nhạt, nhưng không xốp, đọc dưới đèn rất thích.

Bìa là bìa đỏ, quyển 1 của mình bọc sẵn bookcare nên không dám chắc nhưng bìa 2 sơ rất tuyệt, cảm giác như bọc vải (chưa dám dùng dao thử) vân rồng mây cực kỳ cực kỳ đẹp, nhũ vàng sang trọng.

Nếu như sau này không có thời gian đọc, mua một bộ về để ở kệ sách sau lưng, chữ vàng lấp lánh, rồng mây đan cài, cái khí chất ấy ...



Tháng Ba Gãy Súng - Cao Xuân Huy 

( Lính thủy quân lục chiến VNCH)


cao xuân huy
Tháng ba gãy súng - Cao Xuân Huy


Review #1: Tú Donald

Tháng Ba Gãy Súng. Hình như tên gọi của truyện kể là điều trước tiên lôi cuốn tôi. Tựa đề của một cuốn sách vốn đơn giản. Tháng Ba Gãy Súng là sự đơn giản quyến rũ. Tháng Ba là tháng thọ nạn của miền Trung, khi cơn lốc đỏ từ miền Bắc lao xuống. Phải một thời gian sau nữa nó mới đổ ập tới Sài Gòn yêu dấu cái Tháng Tư Đen hãi hùng và thống khổ. Cao Xuân Huy đặt câu hỏi: Ai đã bẻ gãy súng của quân đội ta, những người lính dũng cảm, có thừa mưu trí và kinh nghiệm chiến trường? Ai đã làm cho người lính chúng ta bó tay, khi súng còn đó mà đạn đã hết ở trong nòng?

Tác giả cho thấy bên dưới những người và việc là sự mất niềm tin của người lính trận trước một số cấp chỉ huy, những đàn anh "khả kính" đã dứt bỏ hàng ngũ trong cơn quẫn bách để chạy lấy thân, còn thì sống chết mặc bay!

Tháng Ba Gãy Súng vẽ lại cơn hồng thủy của một cuộc chiến không thương tiếc, phủ chụp lên số phận của cả một dân tộc. Trên bờ cát lạnh lẽo của biến cố, người ta nghe thấy tiếng động của những vòng xích sắt nghiến lạo xạo trên sọ người.

Đó là cuốn sách chứa rất ít nụ cười nhưng rất nhiều máu và nước mắt; niềm vui thì khô cằn mà đau thương và bất hạnh thì màu mỡ phì nhiêu; tàn bạo và căm hờn là bình thường nhưng dịu dàng và thuận thảo là điều xa lạ.

Chữ nghĩa trong Tháng Ba Gãy Súng giản dị, tự nhiên và trong sáng. Nhưng người đọc biết rõ một cách mười mươi rằng để có được những dòng chữ tưởng chừng như dễ dàng đó, Cao Xuân Huy đã phải trả một giá khá đắt: sự thách đố của anh với tử thần trong những đường tơ kẽ tóc để đổi lấy phẩm giá làm người. Có thể nói Tháng Ba Gãy Súng đã được viết bằng một trái tim nóng bỏng trước khi được gọt dũa và trau chuốt bằng một bút pháp nghề nghiệp. Nhưng điều này không hề làm hạn chế sức sống của tác phẩm.

Những ai ham đọc sách đều biết rằng các nhà văn lừng danh trên thế giới như Flaubert, Hemingway, Dickens, Lev Tolstoy... đều đã viết bằng một thứ ngôn từ tự nhiên và giản dị. 
Trong một lần gặp gỡ tác giả, tôi hỏi anh tại sao lại xếp Tháng Ba Gãy Súng vào thể loại Hồi Ký mà không là Truyện Kể hay Truyện Ký, Cao Xuân Huy trả lời: "Bởi vì tôi đã không lồng vào đấy bất cứ một hư cấu nhỏ nào. Tôi viết lại hoàn toàn sự thật những điều mắt thấy tai nghe. Chỉ tiếc một điều là tôi đã không đủ khả năng để viết được tất cả những gì tôi cần phải viết".

Thật vậy, văn chương vốn cần hư cấu, nhưng hiện thực tự nó cũng thừa sự lớn lao và sâu sắc mà một trí tưởng tượng khiêm tốn đôi khi còn nghèo nàn và nông cạn hơn. Nói cách khác, hư cấu trong một tác phẩm tuy cần thiết, nhưng hiện thực bao giờ cũng là nền tảng để từ đó hư cấu có thể thành hình và đứng vững.

Chính cái hiện thực này đã khiến cho ngòi bút của Cao Xuân Huy có được cái vẻ sắc sảo đặc biệt, đồng thời cũng làm cho Tháng Ba Gãy Súng giữ được cái vẻ tươi mát nóng bỏng mà mọi thứ hư cấu rắc rối không sao đạt được.

Và nghệ thuật của Cao Xuân Huy nằm ở chỗ làm cho tác phẩm của anh có được sức thuyết phục mạnh mẽ hơn cái nó vốn có trong thực tế.

Thích nhất là những mẩu đối thoại trong Tháng Ba Gãy Súng. Nó nguyên chất, nhưng không dư thừa và tầm thường. Nó chưa bị chảy qua cái máy lọc "văn chương triết lí" nào. Nó sống và chát. Và rất gần với chúng ta.

Trả lời câu hỏi động cơ nào khiến anh viết Tháng Ba Gãy Súng, Cao Xuân Huy nói: "Không ai là không quay lại nhìn chỗ mình vừa ngã, và cũng không ai là không quay lại nhìn đống phân mình vừa thải. Ngã là lỗi của chính mình và phân có thối cũng là phân của mình. Vậy mà tại sao cả chục năm nay vẫn không thấy ai dám quay lại nhìn cái lỗi đã làm cho mình ngã ngay trên đống phân của mình, ngoài những lời chửi bới và đổ lỗi cho người khác".

Tất nhiên câu nói của anh còn có chỗ phải bàn thảo lại, suy nghĩ thêm, nhưng ở đây trong khung cảnh đặc biệt của Tháng Ba Gãy Súng, câu nói đó có cách lí giải riêng của nó. 
Trước khi cầm bút viết lại những ngày tháng của lịch sử một trận chiến mà mình là một chứng nhân, Cao Xuân Huy đã là một sĩ quan chiến đấu thuộc một binh chủng lừng danh chiến trường mà mọi người chúng ta đều nghe tiếng: Thủy Quân Lục Chiến.

Chiến trường, sống và viết, Cao Xuân Huy có đủ những yếu tố đó để viết những trang văn xuôi nóng bỏng của mình.

Cao Xuân Huy nói: "Đất nước ta đâu phải là một bàn cờ mà hễ đánh thua ván này thì xóa đi xếp quân làm lại bàn khác, mà tướng vẫn là tướng, quân vẫn là quân, đâu phải những con xe, con mã, con chốt đã chết đều có thể dựng đầu dậy để làm lại một trận đấu mới!"

Những suy nghĩ đó của anh không hề có ý định dừng lại ở chỗ chỉ là những điều viết ra để ngẫm nghĩ.

Khi trang cuối của Tháng Ba Gãy Súng được gấp lại, người đọc hình như vẫn cảm thấy còn một điều gì đó chưa xong chưa hết. Cái dấu chấm hết của mệnh đề sau cùng vẫn còn là một lời hứa hẹn sẽ mở ra một trang sách khác.

Dù sao những hình ảnh tàn nhẫn và khủng khiếp, những nỗi lo âu và hãi hùng vẫn còn đọng lại trong ta.

Vẫn còn đọng lại trong ta những địa danh, địa hình, địa điểm quen thuộc của một vùng đất quê hương khô cằn, cả thời tiết của đất trời mà da thịt ta vốn từng chịu đựng, và nhất là vẫn còn đọng lại trong ta hình ảnh những con người - trong đó có chúng ta - với số phận hẩm hiu cô quạnh bị bủa vây trong cơn cuồng nộ của những biến cố bạo tàn...

Tất cả những người và việc ấy chừng như mới xảy ra ngày hôm qua, vẫn còn luẩn quẩn đâu đây...

Với Tháng Ba Gãy Súng, Cao Xuân Huy đã viết được "những trang văn xuôi lương thiện và giản dị về con người", điều mà Ernest Hemingway gọi là "trên đời này thật không có gì khó khăn hơn".

Nguyễn-Xuân Hoàng 
Santa Ana, tháng Tư 1986

THÁNG BA GÃY SÚNG - Tác giả CAO XUÂN HUY(lính thủy quân lục chiến VNCH)
In lần đầu 1986 tái bản tại HOA KỲ 2014 - Tạp chí Văn học xuất bản




Popular Posts


Booking.com

To Become a guest contributor

Recent Comments

Suggest a Unique idea